Dưới trời se lạnh các món nướng Sa Pa luôn níu chân du khách.
Không chỉ riêng chúng tôi mà mọi du khách khi đã đến với nơi này đều không thể không thưởng thức các món đồ nướng, bởi sự hấp dẫn của nhiều món nướng dân dã là điều ai cũng phải thừa nhận. Dạo quanh các con phố nhỏ nhắn uốn lượn vòng vèo quanh thị trấn du khách dễ dàng bắt gặp rất nhiều các hàng quán bán đồ nướng được dọn ngay trên các vỉa hè. Tuy chỉ là những quán cóc nhỏ lẻ nhưng bất kể tạt vào chốn nào khách cũng được đáp ứng đủ đầy món nướng, từ bình dân đến đặc sản: từ khoai, ngô, sắn, trứng nướng, khoai, mía, cơm lam nướng…, cho tới các loại đặc sản lợn lửng xiên, chim núi, cá suối nướng gia vị rừng…
Mùa này, khi chiều buông, tiết trời càng trở nên lạnh lẽo, chỉ vào khoảng 13, đến 16 độ, thậm chí khi màn đêm buông nhiệt độ còn xuống thấp hơn nữa, vì vậy các quán đồ nướng bình dân trên vỉa hè ở đây luôn là tụ điểm níu chân du khách tới thưởng thức và tán gẫu. Ngồi quây quần xung quanh chậu than hoa đỏ lửa, ít nhiều du khách cũng cảm nhận được sự ấm cúng lan tỏa, và ai muốn ăn món nướng gì thì ngay tức khắc được chủ quán đáp ứng liền bằng hình thức đợi chờ và xem… “truyền hình trực tiếp”- nghĩa là xem người ta nướng trước mắt mình. Tôi đảm bảo rằng, khi xem chủ quán nướng đồ hầu như ai cũng nao lòng thèm muốn ăn ngay bởi sức hấp dẫn từ mùi thơm sản vật tỏa ngát hương.
Một đêm cuối tuần, đoàn khách của chúng tôi gồm 4 người cũng rủ nhau đi ăn đồ nướng vỉa hè và địa điểm mà chúng tôi chọn là một quán cóc ngay sát bờ hồ (phía cổng nhà thờ đi tới). Hai người bạn tôi chọn thịt lợn lửng xiên nướng, và chỉ khoảng chưa đầy chục phút khi thịt vừa chín họ đã “đá” bay mỗi người 3 xiên và lại đòi chủ quán nướng thêm mỗi người 2 xiên nữa. Tôi và một người bạn lại muốn thưởng thức món ngô nếp nướng, trứng nướng… Phải công nhận là, so với ăn hai món bình dân này ở dưới xuôi thì khi ăn ở đây sự hấp dẫn tăng lên bội phần bởi ngô nếp núi được trồng trên dẻo cao, bắp nhỏ, hạt nhỏ tròn đều, dẻo và ngọt ngon đến tận hạt cuối cùng, vì theo như bà chủ quán, người dưới xuôi lên đây mưu sinh cho hay thì thường là các quán cất buôn giống ngô nếp này từ người dân tộc thiểu số quanh vùng, và họ vừa bẻ ở trên núi xuống khi chiều, bẹ vẫn còn tươi roi rói, nhựa vẫn ứa ra. Chính vì ngô mới bẻ nên khi nướng ăn mới giữ được vị ngọt ngào, chứ cũng ngô ấy để qua đêm, hoặc qua vài ngày thì ăn nhạt, không còn ngon ngọt, dẻo nữa… Ngay cả như trứng cũng vậy, khi ăn vào tôi cũng có cảm giác ngọt, đậm đà chứ không nhạt, bã và chan chát như trứng ở dưới thành phố vùng xuôi. Nghe nói, trứng ở đây cũng là “trứng sạch”, khi bà con dân tộc nuôi gà chạy rừng, không cho ăn cám công nghiệp, mà chỉ cho ăn thóc, và gà chỉ đi bới sâu rừng, rau lá rừng để ăn, nên trứng luôn đảm bảo thơm ngon. Cả 4 người chúng tôi vừa ngồi sưởi ấm, vừa ăn thỏa thích bao nhiêu món nướng từ 8 giờ tối cho tới tận gần 11 giờ khuya mà chỉ hết có hơn ba trăm ngàn đồng. Giá cả của các món đồ nướng ở đây quả là không hề đắt đỏ như người ta nghĩ, khi chỉ 10.000 đồng cho một bắp ngô, quả trứng, khúc sắn…; hay 20.000 đồng cho 1 xiên thịt lợn lửng, lợn Mán nướng…
Mùa này Sa Pa tiết trời đang tuyệt đẹp, cái lạnh của mùa Thu cũng dịu nhẹ, vừa phải, chứ không khắc nghiệt như mưa tuyết mùa Đông, vì thế lượng du khách lên đây rất đông. Theo quan sát, chúng tôi thấy không chỉ khách ta mà nhiều khách du lịch nước ngoài họ cũng mê các món đồ nướng, khi nhiều người cũng ngồi chồm hổm, ngồi bệt trên vỉa hè thưởng thức món ẩm thực nướng dân dã một cách ngon lành. Tôi nghĩ, ở các nhà hàng sang trọng tại đây, thì trong danh mục ẩm thực ghi trên thực đơn chắc cũng không thiếu nhiều món nướng, nhưng cái kiểu ăn vỉa hè để cảm nhận phong cách bình dân, vừa xuýt xoa thổi, vừa ăn đối với họ mới ngon, mới thú vị… Bạn đã đến với thị trấn du lịch được ví như “Đà Lạt của miền Bắc” này chưa? Và tôi tin chắc rằng một khi tới nơi này bạn cũng sẽ bị phong cảnh quyến rũ cũng như nhiều món đồ nướng ở đây mê hoặc ngay lần đầu tiên đặt chân tới…/.